Nam Ròm




Hình xưa VNCH
Tin tức đó đây
Sách xưa thời VNCH
Hình vui Ảnh đẹp
Thơ vui, chuyện tiếu , mẹo vặt linh tinh ...

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ đã sáng mắt ra chưa?

Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ

30thang4 
Tôi lại viết về ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – như một nén hương lòng kính dâng lên anh linh các chiến sỹ, quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã vị quốc vong thân. Đặc biệt, xin thành kính tưởng nhớ những chiến sỹ, thuộc các quân binh chủng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vì quyết tâm bảo vệ nền tự do cho người dân Nam Việt mà đã hy sinh oanh liệt trong những ngày tàn cuộc chiến vào thánh tư đen năm 1975. Viết về ngày đau thương này của dân tộc Việt, tôi cũng xin thành kính tri ân các vị trưởng bối là Sỹ Quan, Hạ Sỹ Quan và quý  thân hào, nhân sỹ của Việt Nam Cộng Hòa đã vì sự an nguy của chính thể Việt Nam Cộng Hòa và của nhân dân Miền Nam mà đã hy sinh một phần máu xương của mình trên các chiến trường và đã phải trải qua nhiều năm tháng tù đày khổ sai trong các trại lao cải của cộng sản sau ngày mất nước 30 tháng 4 năm 1975. 

38 năm nhìn lại - Nguyễn Ngọc Chính

Bài này Ròm xin của anh Chính đem về 
http://chinhhoiuc.blogspot.de

38 năm nhìn lại


Con gái út của tôi sinh ngày 14/2/1975. Đây là một ngày tương đối đặc biệt nếu vào thời buổi này vì nhằm ngày Lễ Tình nhân Valentine. Bây giờ vào ngày này, những người trẻ tuổi yêu nhau thường tặng nhau hoa hồng hay kẹo chocolate có hình trái tim. Ngày con gái út ra đời, Sài Gòn chưa biết đến Valentine nên 14/2 chỉ một ngày bình thường như bao ngày khác tại miền Nam đang ngày một leo thang chiến cuộc.

Điều quan trọng mà mãi mấy tháng sau tôi mới biết, cháu sinh ra chỉ cách ngày Sài Gòn đổi chủ hơn 2 tháng. Khi đó người Sài Gòn đã cảm thấy chiến tranh đang tiến gần đến cửa nhà mình. Những người “có máu mặt” đang rục rịch tìm đường “di tản” bằng nhiều cách, miễn là thoát khỏi Sài Gòn mà mọi người biết là vòng vây ngày càng thắt chặt.

Tôi chỉ là một Trung úy quèn, làm giảng viên trường Sinh ngữ Quân đội, lại vừa mới đi tu nghiệp lần thứ 2 tại Hoa Kỳ trở về. Tôi không tìm đường đi Mỹ vì một điều dễ hiểu là mới từ bên đó trở về. Nói chung, cuộc sống ở đâu cũng khó khăn về vật chất nhưng về tinh thần thì sống tại nước Mỹ giữa những người khác màu da thì làm sao thấy thoải mái bằng ở Việt Nam, nơi ta sinh ra và lớn lên. Ý nghĩ đó theo tôi mãi cho đến ngày… bước vào trại học tập cải tạo.    

Dânlàmbáo : Thờ cúng hồ chí minh - Thần thánh hóa và mông muội!

Thần thánh hóa và mông muội!

Nguyên Anh (Danlambao) - Lần đầu tiên báo lề đảng lên án việc thờ cúng HCM là tà đạo! Ai nghe qua không khỏi bật cười khi sự phóng đại quá lố nhân vật lãnh tụ này của nhà cầm quyền!

Bác "ta" là vĩ nhân thế giới được Unesco công nhận (!) Bác cả đời vì dân vì nước, thậm chí không có thì giờ để tính chuyện vợ con, ai ca cho bác đều được đưa lên truyền hình làm tấm gương điển hình cần nhân rộng, một anh thợ vẽ xấu quá không ai mua thì vẽ bác cho mau nổi tiếng, một anh tu hành không lo mặc áo cà sa lên ca bác hiền như thánh, như Phật (!) Tiếp đó đại dza Dũng lò vôi bưng bác vào chùa ngang hàng với Phật! (Đại nam quốc tự) 

Với chính sách ngu dân đó người dân VN không ngạc nhiên khi có những vùng dân Bắc di cư sau 1975 tổ chức... sinh nhật bác đãi những 10 bàn! 

Nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa - Phân biệt đối xử với cả mộ phần

Phân biệt đối xử với cả mộ phần

Cọc GPMB (Giải phóng mặt bằng) cắm giữa nghĩa trang Biên Hòa. Ảnh http://letungchau.blogspot.com/
Uyên Nguyên (RFA) - Nghĩa trang Biên Hòa

Dường như, nơi nào cũng gợi lên một nỗi buồn nào đó thật khó tả. Những ngôi mộ hoang vu, cỏ cây um tùm, bia đá trơ trọi và trâu bò giẫm nát mọi thứ… Có một điều lạ là cách nghĩa trang Biên Hòa chưa đầy 30 cây số đường chim bay, nghĩa trang Lái Thiêu của người Hoa nằm cạnh quốc lộ 13 thì rất khang trang, kín cổng cao tường, có bảo vệ nghiêm ngặt, trừ con cháu người Hoa, bất kì ai cũng không được bước vào bên trong nghĩa trang dù chỉ vài mét.

Sau Tết Nguyên Đán, người ta cho xây dựng hai bệ thắp nhang ở nghĩa trang Biên Hòa để đón khách, mà khách ở đây là những sứ giả của cộng đồng Châu Âu, tổ chức Nhân Quyền quốc tế, hoặc các dân biểu Mỹ.

Dânlàmbáo : 30-4-1975 là ngày gì?

30-4-1975 là ngày gì?

Lê Phi (Danlambao) - Ngày 30 tháng 4 năm 1975 mãi vẫn là một điểm mốc quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Ngày này đã có những tên gọi khác nhau “Ngày Giải Phóng Miền Nam”, “Ngày Thống Nhất”, “Ngày Hòa Bình”, “Ngày Quốc Hận” hay “Ngày Mất Nước”. Thử xét xem tên gọi nào chính xác nhất cho ngày này.

Trước hết tên gọi của CSVN “Ngày Giải Phóng Miền Nam”. Theo định nghĩa, giải phóng là sự cởi bỏ những gông cùm, trói buộc, kiềm chế, ngăn cản để được tự do hơn, có nhiều lựa chọn hơn, có nhiều quyền hạn để tự quyết định cho chính mình hơn. Sự thật cho thấy sau ngày 30-4-1975, toàn bộ Việt Nam trở thành một nhà tù lớn với vô số trại tù nhỏ mọc lên ở khắp nơi. Tất cả các quyền tự do người dân miền Nam có được trước đó đều bị tước đoạt. Tài sản, sinh mạng, nhân cách, phẩm giá con người đều bị chà đạp, không còn được tôn trọng như trước. Như vậy ngày 30-4-1975 không là ngày giải phóng miền Nam mà là ngày toàn bộ Việt Nam là nhà tù dưới sự cai trị của đảng CSVN.

Dânlàmbáo :CA bí mật chuyển trại giam, Điếu Cày bị đưa đi biệt tích


CA bí mật chuyển trại giam, Điếu Cày bị đưa đi biệt tích


Danlambao - Blogger Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải đã bị CA bí mật chuyển trại giam từ hôm 26/4/2013 mà không thông báo đến gia đình. Bên cạnh đó, thông tin về nhà tù nơi Blogger Điếu Cày bị chuyển đến hiện đang bị giữ kín theo lệnh của Tổng cục 8 – Bộ Công An.

Trao đổi với Danlambao, chị Dương Thị Tân (vợ cũ của Blogger Điếu Cày) cho biết: Sáng nay, 28/4/2013, chị Tân cùng con trai Nguyễn Trí Dũng đến trại giam Xuyên Mộc làm thủ tục thăm nuôi định kỳ. Khi đến nơi thì được cán bộ trại giam thông báo đã ‘trích xuất’ anh Nguyễn Văn Hải đến trại giam khác từ hôm 26/4. Việc chuyển trại giam không hề được thông báo đến gia đình.

Nếu Việt Nam Cộng Hòa chiến thắng?

Nếu Việt Nam Cộng Hòa chiến thắng?


Người vui, người buồn trong dịp 30/4
Mỗi dịp 30-4 hàng năm, tôi lại nhận được câu hỏi của những người đồng bào Việt Nam ở hải ngoại là “anh nghĩ và có cảm xúc gì khi sắp tới ngày 30-4?”. Tôi lại có dịp kể cho họ nghe về suy nghĩ và cảm xúc của mình.

Một chế độ dân chủ và văn minh đã thua một chế độ độc đảng toàn trị và lạc hậu. Cái ác đã chiến thắng. Còn cảm xúc thì buồn và nuối tiếc cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa, bởi tôi và rất nhiều người đều cho rằng nếu ngày 30-4-1975, bên chiến thắng là Việt Nam Cộng Hòa thì giờ đây trong khu vực châu Á, Việt Nam có thể chỉ thua duy nhất Nhật Bản về kinh tế, còn chắc chắn sẽ ngang bằng hoặc hơn Hàn Quốc về cả kinh tế và quân sự.