Nam Ròm




Hình xưa VNCH
Tin tức đó đây
Sách xưa thời VNCH
Hình vui Ảnh đẹp
Thơ vui, chuyện tiếu , mẹo vặt linh tinh ...

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Ở Việt Nam cái gì mà không phải chạy?

Chuyện vỉa hè
Tư Ngộ

Ngày Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012, báo Tuổi Trẻ có một cái tin ngồ ngộ.
“Chia sẻ với người dân, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang nói cùng với kê khai tài sản, việc bỏ phiếu tín nhiệm nghe ra rất đáng hoan nghênh. Nhưng đó chỉ mới là một vế...” Báo Tuổi Trẻ đưa tin như vậy rồi dẫn lời ông Sang là “vế sau phải coi chừng là chạy đi vận động, mà vận động ở đây là vận động nháy nháy, móc ngoặc với nhau, được anh được tôi. Ðó là chuyện không lành mạnh.”
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang tiếp xúc với “cử tri” ở Sài Gòn ngày 17 tháng 10, 2012. (Hình: VietNamNet)
Ở cái nước Việt Nam hiện nay “dân chủ gấp triệu lần tư bản” như bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan của ông từng huênh hoang, cái gì mà không phải “chạy”?

Từ nhà quê đến thành phố, hang cùng ngõ hẻm, bất cứ cái gì, không “chạy” là không xong.
Quan chức các cấp đua nhau “chạy dự án” vì một dự án được “ở trên” chấp thuận dù lớn dù nhỏ các quan đều có cơ hội chấm mút. Muốn cho con vào học, cha mẹ nào tránh được cái cảnh lót tay “chạy trường?” Muốn có bằng này bằng kia để tiến thân mà không phải học, ngay cả bằng trung cấp, trung học, không ít ông cán bộ đảng viên thoát cảnh “chạy” bằng. Ðể có chức nọ chức kia, cái cảnh “chạy chức” không phổ biến là gì? Báo chí của các ông không nói đi nói lại đó thôi?
Mới đây, ông Trần Trọng Dực, tiết lộ trong phiên họp ngày 7 tháng 12, 2012 của “hội đồng nhân dân” thành phố Hà Nội là người ta phải tốn hơn 100 triệu đồng để “chạy” một suất làm công chức trong thành phố. Ý kiến rất nhiều độc giả một số tờ báo nói cái giá đó quá “bèo” tức không đúng sự thật. Bởi vì chỉ “chạy” một cái ghế làng nhàng ở các tỉnh lẻ đã đắt hơn cái giá đó rồi.
Bất cứ cái gì ở Việt Nam cũng đều phải “chạy” vì nó là cái “luật bất thành văn” của cái xứ “dân chủ gấp triệu lần tư bản” hiện đang làm nước Việt Nam ngày càng sa đọa, khủng hoảng mọi mặt.
Ðến cái ghế tổng bí thư, những cái ghế chop bu trong đảng và nhà nước CSVN của các ông mà không phải “chạy” à? Trong các dịp các ông họp đảng để chia ghế chia phần, tin tức lộ ra cho thiên hạ biết các ông đấu đá kịch liệt ra sao.
Ðể ông ngồi vào ghế chủ tịch nước, ông có phải chạy không? Bọn ông đã không chia nhau từ trước rồi à? Ai là tổng bí thư, ai chủ tịch nước, ai thủ tướng rồi chia tiếp xuống dưới. Cơ cấu là cái gì nếu không có chuyện “chạy” trước với nhau? Ngay cái chức “đại biểu” ở các “hội đồng nhân dân” hay ở cái Quốc Hội bù nhìn ở Hà Nội, nếu để dân tham gia bầu cử trực tiếp và công khai thì làm gì có chuyện “chạy,” chuyện “cơ cấu”?
Muốn tránh cái chuyện “chạy” thì cái gì cũng phải công khai, minh bạch là cái không thể có ở cái xã hội CSVN. Các ông cứ tổ chức bầu cử công khai, trực tiếp đi xem. Nào có dám!
Có vẻ như ông Trương Tấn Sang muốn bắn tiếng cho ai đó như “đồng chí X” hay phe đảng của đồng chí X là ông “rành sáu câu” của họ. Ðừng tưởng ông ngu, không biết gì mà qua mặt.
Sau cuộc họp Trung Ương Ðảng hồi đầu tháng 10 vừa qua, người ta thấy ông Tư Sang ăn nói có vẻ bạo mồm, đã mấy lần đả “đồng chí X.” Ông kêu gọi mọi người “đừng sợ trùm úm” vì “không ai trù úm được cả dân tộc” khi ông bị cật vấn về chuyện chống tham nhũng kiểu đánh trống bỏ dùi. Nhưng ông có dám cầm đầu một đoàn biểu tình đi hỏi tội tham nhũng hay không? Hay chỉ la lên như kiểu chó sủa trăng?
Ngày 21 tháng 11, 2012, Quốc Hội bù nhìn của các ông thông qua nghị quyết “lấy phiếu tín nhiệm” đối với những người cầm đầu chế độ như các ông gồm 49 người. Ông cảnh cáo coi chừng có kẻ “chạy bỏ phiếu tín nhiệm” nhưng được mấy người tin ông là không “chạy”?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bấm vào dưới avata "Tham gia trang web này " để có thể biết bài mới của Ròm