Ừ THÔI, CỤ TỔNG NGHỈ CHO KHỎE
Nguyễn Quang Lập
Ấy là tin BBC: “Cập nhật ngày 23/1: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng không đến dự buổi PMQ (Prime Minister’s Question Time) với lý do bị cảm. Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Đạisứ Việt Nam ở Anh Vũ Quang Minh cùng đoàn Việt Nam đã đến dự xem”.
Truyền thông mấy hôm nay cho biết PMQ là buổi chất vấn Thủ tướng Anh diễn ra thứ tư hàng tuần, tại đó thủ tướng đương quyền sẽ phải trả lời sáu câu hỏi từ lãnh đạo đảng đối lập chính, hai câu hỏi từ lãnh đạo đảng đối lập lớn thứ hai và rất nhiều câu hỏi từ các dân biểu về bất kỳ vấn đề gì. “PMQ được mô tả như ‘võ đài nghị viện’ và các chính trị gia là những ‘gladiator’ do không khí căng thẳng nhưng không thiếu tính hài với những tiếng la ó từ các dân biểu, vốn có thể át những câu phán của chủ tịch quốc hội.” Đó là ” phiên họp thù nghịch” đối với các thủ tướng Anh, đến nỗi tổng thống Bush cha cũng phải kêu lên:”Tôi thấy thật may là không phải bước vào cái hố mà ông John Major phải đứng mặt đối mặt với phe đối lập.” Nhưng, nói như ông Cameron: “Thực ra nó là cách hay để khái quát chính trị Anh: một nền dân chủ mạnh với khiếu hài hước.”
Có lẽ vì thế mà Thủ tướng Anh mới mời cụ Tổng đến xem để biết thế nào là chất vấn thủ tướng trong một xã hội dân chủ. Và để biết, nói như bác Phạm Toàn, là “chính trị và lý luận chính trị không phải là những câu nói ề à đệm chen vào những trích dẫn chứng tỏ mình có chỗ đứng trong đoàn quân mọt sách, mà là việc giải quyết những vấn đề của đời sống một cách thông minh nhất.”
Hay rứa tại sao cụ Tổng cáo ốm không đến dự?
Dễ không à. Bởi vì đó là thứ dân chủ quá trớn. Thủ tướng là người đạo cao đức trọng không thể đem ra làm trò cười cho thiên hạ được. Xứ ta việc làm mất uy tín Thủ tướng được coi như kẻ phản nghịch, kẻ cơ hội thuộc về lực lượng thù địch. Hơn nữa, cụ Tổng đã khẳng định rồi, làm gì cũng phải có tính nhân văn, không thể để Thủ tướng mất mặt trước dân chúng. Trong một xã hội không có đối lập, tất cả đều sống trong tình đồng chí mênh mông thì cần gì có những chất vấn kiểu PMQ. Vả chăng, cái gì cũng được nói bô bô trước bàn dân thiên hạ, lộ bí mật quốc gia bỏ mẹ! Bí mật quốc gia là gì? Đó là những thứ tuyệt không được cho dân biết. Sở dĩ CNXH tồn tại được là nhờ bí mật quốc gia kiểu đó, nếu không toi đời từ tám hoánh.
Thành thử cụ Tổng cáo ốm là phải, đến đó chẳng học cái mẹ gì, khen hay không xong, chê dở chẳng được. Đã từng đi dạy Cu Ba thế nào là dân chủ CNXH nay lại phải đến cho bọn Ăng Lê nó dạy thế nào là dân chủ thật sự, có phải dại mặt không?
Mình nói vậy thôi, biết đâu cụ Tổng ốm thật, ngồi đáy giếng lại to miệng trách oan cụ. Ừ thôi, cụ Tổng nghỉ đi, ốm thì nghỉ đừng cố. Cụ và các cụ khác cũng đã đến tuổi ” thất thập cổ lai hy” như Bác nói rồi, cố làm gì nữa, về vui thú điền viên có phải hay hơn không. Các cụ nghỉ sớm ngày nào dân nhờ được ngày đó. Thời buổi thóc cao gạo kém lại để các cụ khóm róm ngồi nhóm lửa thật quá tội, dân chúng không đành lòng.
Nói thật mất lòng nhưng kẻ hèn này không biết nói dối.
NQL blog Quê Choa
******************
Prime minister's questions
http://en.wikipedia.org/wiki/Prime_minister%27s_questions
From Wikipedia, the free encyclopedia
This article is about questions in parliament to the prime minister of the United Kingdom. For regular ministerial questioning, see question time.
United Kingdom
This article is part of the series: Politics and government of the United Kingdom |
Prime minister's questions (often abbreviated to PMQs and officially known as Questions to the Prime Minister) is questioning by MPs of the prime minister that takes place by constitutional convention in the United Kingdom, since 1997 held as a single session every Wednesday when the House of Commons is sitting, during which the prime minister spends around half an hour answering questions from members of parliament (MPs).[1]
PMQs forms an important part of British political culture and, due to the natural drama of the sessions, it is among the best-known parliamentary business in the country, with tickets to the Strangers' Gallery (the public gallery) for Wednesdays being the most sought-after parliamentary tickets.
******************
Tình cờ thấy có bài này toàn tiếng Anh ,đem về trước từ từ nhờ Google tạm dịch để hiểu . Nếu bạn nào có thể tóm tắc nội dung giùm Ròm thì hay lắm ,cám ơn nhiều .
What can be learned from Prime Minister’s Questions?
I have finished my first MA unit and will post about it again when I get some feedback on my first assignment. In the mean time I will use this space to articulate some thoughts on education, Sociology and a few other bits and pieces.
I just happened to stumble upon today’s PMQs. PMQs are a great tradition and spectacle where our elected representatives probe and scrutinise our leader, or at least that is what the MPs and dewy-eyed historians would have us believe. I missed the beginning and truly hope it was a throwback to gladitorial exchanges of the past but, the 20 minutes I caught (of the allotted 30 minutes per week) went something like this:
A question that asked the PM to praise Chevron on it’s health and safety record following the recent explosion that killed four people in Pembrokeshire. Read that again. Yes it does say ‘praise’. One person remains in a critical condition in hospital.
Two questions of my own sprang to mind – 1, Is this an example of a massive multinational spin operation in motion? and 2, Is this a good use of PMQs?
In case you are wondering the PM did indeed praise Chevron and their health and safety record.
The MP for Rugby then asked if the PM would wish the home nations rugby union teams good luck for the Rugby World Cup taking place in September. Do you see what he’s done there? Again, I asked myself what is the point of this? Does this distract us from the real issues? Is this talksport radio?
The PM said he hoped one of the home nations brought the trophy home and added a little anecdote about meeting the PM of New Zealand.
Then my hopes were raised as a Labour MP asked about the police enquiry into the phone hacking scandal and subsequent investigation of the News of the World. Again, the reponse was very brief – the police will investigate fully. Maybe the PM did not want to dwell on this too long in case we remembered that his former director of communications had to resign earlier this year as he was implicated in the scandal as the former editor of the News of the World.
There followed a question that celebrated Nuneaton town centre and asked the PM if he would defend and protect town centres everywhere. Of course he will, he said. He will help local people to get more involved in planning and assist with business rates to avoid high streets becoming ‘identikit’. A noble cause perhaps but one that may be difficult to balance with the huge influence of the big supermarkets, especially given the PMs fondness for the way Tesco does things.
There was then some brief endorsement of yesterday’s NHS pledges and it was over.
The Sociology teacher in me was thinking what would a Marxist think of the obvious links to big business and pathetic lack of accountability? What would a Postmodernist think of the obvious style over substance and the blurring of reality and entertainment? What would a Feminist think of the almost empty chamber some 45 minutes later when Yvette Cooper wanted to debate the impact of government policy on women?
The educator in me then got sucked in to what happened next. You may think that i’m sad for getting sucked in to live coverage of parliament but I couldn’t believe that after all that pointless time wasting the chamber half emptied prior to the introduction of a 10 minute bill on Special Educational Needs. A topic of substance that was supported to a second reading. In December. Perhaps if there was less time wasted it would get done sooner? Speaking of which….
There was then a 45 minute session where various MPs repeated eachother in congratulating and celebrating the Duke of Edinburgh as he approaches his 90th birthday. Now, I have nothing against the Duke (except perhaps the clumsy old-school racism/xenephobia) and the D of E Award is a wonderful thing, but one MP pointed out that ‘debating’ whether to support a ‘humble’ address may be out of date and I would add a waste of time. One MP recalled a quote from the Duke (reworking an old proverb) which seemed apt and also quite useful for MPs and teachers to remember:
The mind cannot absorb what the seat cannot endure.
http://yogspiers.wordpress.com/2011/06/08/what-can-be-learned-from-prime-ministers-questions/
+++++++++++++++++++++
Ròm đem về một clip ngắn về PMQ (Prime Minister’s Question Time)
I'm gone to convey my little brother, that he should also go to see this website on regular basis to get updated from hottest information.
Trả lờiXóaHere is my web site; scrabble cheat dictionary