Phùng Thức/Người Việt
SÀI GÒN (NV) - Trong
thời buổi kinh tế Việt Nam nợ xấu đầm đìa, làm ăn sống dở chết dở thì
ai có “điên” mới mở tiệm vàng bạc đá quí để cho nhà nước quản lý hay ít
ai muốn chui vô khu công nghiệp mở xưởng máy để “hứa hẹn” phá sản. Dưới
con mắt của đa số dân làm ăn Sài Gòn thì cái nghề đáng làm nhất chính là
dịch vụ giữ xe gắn máy.
|
Kinh doanh bãi giữ xe thông minh một nghề hốt bạc mới. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)
|
Cứ dạo qua một vòng Sài Gòn, từ khu trung tâm đến vùng
ven thì sẽ thấy mọc lên nhiều bãi giữ xe chiếm lĩnh mặt bằng của các dự
án địa ốc hết vốn, những khu chung cư, dân cư cũ giải tỏa không có tiền
để xây mới... nên chuyển qua cho thuê làm bãi giữ xe.
Nói về nghề giữ xe ở Sài Gòn, có thể tạm chia ra làm hai dạng, một là bãi giữ xe thông minh hai là bãi giữ xe truyền thống.Ðể được gọi là giữ xe thông minh thì phải trang bị camera quét bảng số xe, máy tính lưu số thẻ xe và cái thẻ xe phát cho khách hàng làm bằng công nghệ từ tính; ở Sài Gòn loại hình giữ xe thông minh chỉ có ở các siêu thị lớn và các khu chung cư cao cấp.
Nhưng nhìn chung đa số chủ các bãi giữ xe ở Sài Gòn đều chọn loại truyền thống mà hành nghề, cứ xé từ cùi giấy ra một miếng giấy nhỏ, ghi số xe rồi lấy cục phấn sáp viết lăng quăng vài con số lên cái xe vậy là xong “số phận” một chiếc xe.
Bởi xe được giữ dù là xe gắn máy có giá trị ngàn ngàn đô la hay chỉ bèo bọt như xe gắn máy Trung Quốc thì cũng được đối xử “bình đẳng” như nhau.
Ngay cả khi bị chôm chỉa phụ tùng hay mất xác nguyên chiếc xe thì chủ xe chỉ biết kiện “ông Trời” mới mong được đền bù đúng giá trị.
Nói về chuyện mất xe ở bãi thì một tay chủ xưởng nhựa cho biết anh ta bị mất chiếc xe gắn máy tay ga trị giá bảy ngàn đô la, anh đã thuê tới luật sư để đòi đền bù nhưng cuối cùng anh chỉ có thể nhận an ủi số tiền chưa đủ mua lại một phần ba chiếc xe.
Anh nói, “Ở xứ này không có tòa án hay công an nào đứng ra xử chuyện bãi giữ xe để mất xe, chuyện đền bù là thương lượng, nên chủ xe nào có thế lực đen đỏ bảo kê thì tha hồ bóp cổ nạn nhân bị mất xe.”
Số lượng lưu hành xe gắn máy khổng lồ của người Việt Nam luôn kích thích lòng tham không đáy của hệ thống chính quyền tham nhũng.
Chuyện một chiếc xe gắn máy gồng mình gánh đủ mọi loại thuế phí, đủ mọi loại dịch vụ là chuyện hàng ngày người dân nghèo phải cống nạp. Lợi nhuận giữ xe đúng là thị phần đang béo bở.
Tùy theo ngày thường, ngày nghỉ, ngày lễ tết mà giá một chiếc xe gắn máy từ 4,000 cho đến cả chục ngàn. Thế nên ở các khu trung tâm Sài Gòn chỉ cần dựa thế ăn chia với “nhà nước nhỏ” chiếm một đoạn lề đường hay một con hẻm rộng nào đó là hốt bạc. Ngay cả khi các gia đình người Sài Gòn có tang gia hay hỉ sự, thì chuyện gia chủ muốn có chỗ cho khách đậu xe, dù là ngay trước cửa nhà mình cũng phải chi tiền thuê mời mấy ông dân phòng, phường đội đứng ra giữ xe.
Nếu lỡ xe khách do phường đội, dân phòng giữ mà lỡ mất thì sao?
Hẳn nhiên là phải do gia chủ chi đền chớ đố dám kiện thưa. Hiện nay không thể thống kê sao cho hết những nhà nước lớn nhà nước nhỏ thu tiền giữ xe của công dân, cũng như đâu thể tính cho xuể số lợi nhuận mà cơ quan công quyền hưởng lợi từ chiếc xe gắn máy câu cơm của lương dân.
Phải có hoặc dựa hơi “nhà nước lớn nhà nước nhỏ” mới chiếm được lề đường giữ xe. (Hình: Phùng Thức/Người Việt)
|
Ông nói. “Khốn nạn quá, chỉ có mỗi một cái lỗi nhỏ mà chính quyền hành dân đi tới đi lui, chắc kiếm chuyện để vừa thu tiền phạt vừa kiếm chác tiền giữ xe để chia chác.”
Không chỉ sân các cơ quan công quyền Việt Nam biến thành bãi giữ xe để thu lợi mà hầu hết các sân trường đại học, trường phổ thông, bệnh viện, công viên... đều thay đổi chức năng thành bãi giữ xe; và dư luận đều biết đây là những ổ tham nhũng của cán bộ thông qua chuyện gọi thầu, trúng thầu cái gọi là dịch vụ giữ xe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bấm vào dưới avata "Tham gia trang web này " để có thể biết bài mới của Ròm