Về những kẻ mơ “nối vòng tay lớn” trong hòa bình với kẻ thù
Trần Quốc Việt (Danlambao)
- Họ là những kẻ góp phần lớn vào sự sụp đổ của Việt Nam Cộng Hòa. Họ
không ngừng cực lực lên án chính phủ Quốc gia và không ngừng xuống đường
liên tục với đủ sắc áo màu cờ nhân danh phản chiến và hòa bình. Những
chiến sĩ VNCH hy sinh biết bao xương máu ngoài mặt trận trong suốt 21
năm trời để bảo vệ hậu phương cho họ tự do lợi dụng và khai thác thể chế
dân chủ và tự do để gây rối loạn ở hậu phương. Vô tình hay hữu ý hay
thơ ngây, họ trở thành ngọn giáo nối dài của Cộng sản đâm vào hậu phương
từng nuôi dưỡng, giáo dục và bảo vệ họ và gia đình. Họ là những sinh
viên, trí thức, văn nghệ sĩ, chính trị gia, tu sĩ, và thành phần thứ ba ở
miền Nam.
Những kẻ phản chiến và ngụy hòa này, tức những kẻ đối lập cửa trước rước
giặc cửa sau vì, xét cho cùng, trung lập trong chiến tranh chính là bạn
của kẻ thù. Nhưng cuối cùng khi cuộc chiến tàn, họ bị Cộng sản bỏ rơi,
coi thường, hay cả bị tù đày. Họ chính là những kẻ mà Lenin đặt tên là
“những kẻ ngu xuẩn có ích” cho cộng sản. Họ hiện diện thường xuyên trên
các đường phố ở miền Nam và Mỹ kêu gọi hòa bình mà thực tế mở đường cho
cuộc chiến tranh mới không tiếng súng nhưng tàn ác gấp bội lần.